Thầy giáo xế cổ Mai Duy Tuân (Ảnh BĐVN)
Thời bấy giờ, việc sở hữu được những chiếc xe này cũng không phải là một điều dễ dàng, ít gia đình có, thế nên, mỗi lần được bố hay ông cho đi chơi trên xe máy, anh Tuân rất hãnh diện và dần dần anh cũng yêu quý những chiếc xe đó từ bao giờ không biết”.
Những chiếc xế cổ được trưng diện ngay tại quán cà phê của anh Tuân. (Ảnh BĐVN)
Mỗi chiếc xe với anh Tuân là gắn với một kỷ niệm, một đoạn đường để nhớ (Ảnh BĐVN)
Do đam mê xe cổ nên phương tiện đi lại của anh Tuân cũng chính là những chiếc xe thân yêu này, vì có nhiều xe, lại không thể để xe “nguội máy” lâu, nên mỗi ngày, anh Tuân thường luân phiên dùng các chiếc xe cổ của mình để đi tới trường dạy học.
Vì việc cưỡi xế cổ đến trường này nên ở trường anh Tuân được các học trò và đồng nghiệp đặt cho biệt danh hết sức độc đáo “thầy giáo xế cổ”. Anh Tuân chia sẻ một điều thú vị là cũng vì cái biệt danh này mà ngôi trường anh đang dạy rất dễ nhận biết, nhiều người khi nói đến trường không nói tên mà cứ nói cái trường có ông thầy giáo hay đi xe cổ ấy, là mọi người tự hiểu đó là trường Đại học Lương Thế Vinh.
Anh Tuân bên chiếc sidecar (Ảnh Zing)
No comments:
Post a Comment